Sau khi Cao Tri phủ thẩm vấn xong, đã ném ra một xấp danh sách, lệnh cho nha sai Châu phủ đi theo cầm lấy.
Không chỉ những kẻ đã xem bệnh cho đôi chú cháu điên khùng kia, mà thậm chí cả chưởng quỹ, tiểu nhị quán trọ, ông chủ tiệm trà, tiệm bán bánh nướng đầu ngõ…đều bị bắt giam hết cả.
Trong chốc lát, cả Huyện Nghi Bình chìm trong tình cảnh thần hồn nát thần tính.
Tấn công đại thần ắt là tội, hơn nữa còn là tội mười đời trở lên. Tri phủ đại nhân chỉ còn thiếu bắt con chó từng ngửi qua gấu quần của cặp đôi chú cháu điên kia về nha môn nữa mà thôi.
Tàn nhẫn đến mức vô lý.
Đến mức Thiệu Tri huyện cũng cả gan góp lời, nói xa nói gần rằng cách này có phải sẽ khiến người dân hoảng sợ hay không, sẽ trở thành chủ đề cho bọn tiểu nhân bàn tán. Cao Tri phủ phun ra một câu “bản phủ tự biết đạo lý”, Thiệu Tri huyện chỉ đành vâng dạ lui xuống.
Những người bị bắt về, Cao Tri phủ đều đích thân thẩm vấn, quá trình cũng vô cùng huyền diệu.
Thị vệ dẫn người đến trước bàn, Cao Tri phủ hỏi thăm qua loa tên tuổi hộ tịch, mấy cái căn bản cần hỏi cũng không hỏi, nhanh chóng gật đầu, hoặc thả ra hoặc tiếp tục ngồi trong lao.
Khi so sánh khẩu cung của những người được thả ra và những kẻ bị giam lại, những câu trả lời đều na ná nhau, dường như giam hay thả đều phải xem Tri phủ đại nhân có thuận mắt hay không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-an/2543639/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.