Thần sắc Diêu Kỳ bất ngờ đại biến: “Lời này của đại nhân là có ý gì?”
Trương Bình tiếp tục nói: “Nhị công tử có nghe viên ngoại nhắc qua một nữ tử sớm đã qua đời mà tổ tiên công tử quen biết hay không?”
Diêu Kỳ suýt chút nữa không nhịn được nữa, đanh giọng nói với Trương Bình: “Gia phụ qua đời đột ngột, tâm trạng học trò hỗn loạn. Nếu đại nhân đã biết bằng thực chứng đúng có liên quan đến vụ này, mong đại nhân nói rõ ra. Mấy phỏng đoán của đại nhân, học trò quả thực không thể giúp đại nhân xác thực được. Mong đại nhân tha tội.”
Trương Bình gật gật đầu, lại nói với Diêu Kỳ muốn đi xem nơi đã bị trộm qua.
Diêu Kỳ âm thầm lấy lại bình tĩnh, đích thân dẫn Trương Bình đi.
Đám tuỳ tùng cũng đều đi theo. Bộ đầu nói với Trương Bình: “Đại nhân, mấy chỗ tên trộm có thể vào mà hộ viện nói, đám ty chức đều đã kiểm tra qua một lượt rồi.”
Dinh thự Diêu gia vô cùng rộng lớn. Diêu Kỳ về báo tang, mọi người đều ở trong sảnh nội viện và ngoại viện khóc lóc thảm thiết, cách sương phòng khá xa.
Hơn nữa, những người ở lại Diêu gia hiện giờ đều là nữ quyến. Diêu phu nhân ở hướng Tây Nam, những nữ nhân khác cũng ở hướng Nam nhưng phòng ngủ của Diêu viên ngoại lại ở hướng Tây Bắc nội viện. Tàng thư lâu nằm trong tiểu viện độc lập ở phía sau.
Lúc đó, gia đinh, hộ viện, tôi tớ Diêu gia đều tập trung ở sảnh ngoài khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-an/2543577/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.