Trương Bình nhìn về phía Vô Muội: “Sư huynh cũng biết ý nghĩa phù văn trên đinh sao?”
Ở trước mặt nhiều người như vậy, Vô Muội kiên cường duy trì phong phạm cao nhân, tay không run, chân không rẩy, giọng nói cũng không lắp bắp mà chỉ cứng đờ.
“Là thứ không phải chính đạo”
Nói cách khác, Vô Muội không biết.
Trương Bình lấy từ trong lòng ra một trang giấy to và một cái hộp nhỏ, để bốn gã nha dịch mở rộng giấy ra, phủ lên phía trên nắp quan tài, rồi lại lấy ra cục than ở trong hộp, tỉ mỉ in lại phù văn ở trên đinh.
Vô Muội thầm hít sâu một hơi, rồi lại cứng giọng bảo: “Mười tám cây đinh này, chính là lấy ý hai lần chín, là số cực dương đó”.
Theo nghi thức mai tang, đinh đóng quan tài luôn là bảy cây. Bảy là số thông với cõi âm, tháng cô hồn là tháng bảy, mai táng luôn làm bảy món, số chín, thêm một nữa là thành số mười viên mãn, là số thuần dương cực thịnh. Trên nắp quan tài này đóng mười tám cây, một lần chín còn chưa đủ, lại cần đến hai lần chín đến áp. Vừa có ý đôi vừa có ý hợp, cũng có ý là dương phối, còn âm lộ trước nay vẫn là độc hành, chứ không dùng cái gì đôi.
Song cửu hòa hợp, lại còn thêm vào màu đỏ cực dương cực thịnh…
Vô Muội cũng không dám nghĩ thêm nữa.
Vô Thượng thiên tôn ơi, đệ tự vừa mới xuất gia, sao đã gặp phải việc hung thần như vậy.
Trương Bình ừ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-an/2543552/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.