Đáp xong bài sách luận[1] cuối cùng, Tô Sầm nộp bài sớm như mọi lần rồi ra khỏi phòng thi, cậu cúi người với mấy Hàn lâm Học sĩ gác thi, ưỡn lưng nghênh ngang mà đi.
[1] Bài văn nghị luận về vấn đề chính trị đương thời, đưa ra sách lược cho triều đình.
Người này không phải mới nộp bài sớm lần đầu, sau mấy hôm, Trương hàn lâm cũng để mắt tới cậu, bài viết người khác cần đến ba ngày mới xong mà lần nào cậu cũng chỉ viết trong một ngày là cùng, cầm bài thi đã được dán tên lên xem thử, ông giật nảy cả người. Ý bài cuồn cuộn, từng hàng chữ như nước chảy mây trôi, từng nét phẩy, dấu chấm đều bộc lộ tài hoa thấu triệt, cũng chẳng giấu được khí phách thiếu niên. Đọc tiếp nội dung, tay Trương hàn lâm run lên, ba bài văn lớn chỉ thẳng tác hại của chuyện phân tranh chia bè cắt phái trong triều, vạch rõ sai lầm một cách rõ ràng rành mạch, hoàn toàn không giống kiến thức của một thiếu niên.
Từng câu từng chữ thấm đẫm phong thái của người kia.
Ông vội ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng đã đi xa, cậu đi qua từng phòng thi, ngẩng cao đầu bước về phía cổng, nắng tháng Hai rọi xuống lưng khiến người ta không mở nổi mắt, nhìn dáng người ngạo nghễ kia biến mất ngoài cửa, Trương hàn lâm cúi đầu day ấn đường. Kỳ tài chính trị, chỉ cần không bị cố ý chôn vùi thì ắt có ngày trở thành lưỡi dao sắc bén tung hành trên triều đường, vạch ra ánh sáng cho triều cục hỗn mang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2535974/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.