Cứ nghĩ rằng sau nhiều chuyện như vậy cậu chẳng thể ngủ ngay được, nhưng gần như ngay khi Lý Thích khép cửa, cậu đã được Chu Công mời đi uống trà.
Một giấc ngủ an yên mà vững chãi, cảm giác nằm long sàng… cũng được.
Khi cậu dậy Lý Thích vẫn chưa về, mùi đàn hương còn vấn vít trong phòng. Chẳng trách cậu lại ngủ say tới vậy, cũng không biết an thần hương này của Lý Thích từ đâu ra, lần nào cậu ngửi cũng như hít phải thuốc mê, hương chưa hết thì tuyệt không tỉnh dậy.
Tỉnh ngủ rồi cậu vẫn chưa muốn dậy, bèn ngẩn người nhìn màn giường tao nhã cổ kính của Lý Thích, tâm tư dần chuyển sang gương mặt kia. Cặp mắt ấy sâu như vậy, đong đầy trời sao Mạc Bắc, cũng chất chứa đảng phái phân tranh, vậy lúc nhìn cậu thì sao? Có mấy phần là chân tình, mấy phần là giả ý?
Sau mấy lần giao đấu qua lại, người kia luôn khí thế mà tới, gọn gàng mà đi, không giống cậu cứ lôi thôi lề mề, không chịu dứt khoát, cuối cùng lại khiến mình hãm sâu vào đó.
Cũng phải, Lý Thích là bậc vương giả tung hành khắp chốn vui, còn cậu là con thú nhỏ lần đầu rơi vào miệng cọp, cậu nhìn cặp mắt ấy ngàn lần, vạn lần vẫn không thấu được suy nghĩ bên trong.
Biết mình cứ nghĩ lại chỉ lại rơi vào vòng luẩn quẩn, Tô Sầm quyết đoán không nghĩ nữa, ngồi dậy nhìn quanh.
Tẩm cung này tuân theo phong cách nhất quán của Lý Thích, thoạt trông chỉ thấy nghiêm trang chững chạc, nhưng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2535895/quyen-2-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.