Phụ tử.
Buổi sáng ngày hôm sau, thái giám giả tự tay chải đầu cho ta, vẫn có chút không yên lòng: "Người ngươi muốn ta đã sắp xếp xong xuôi, Triệu Đình sẽ đến đón ngươi ở bên ngoài điện Ngọc Thanh, hay là ta đi cùng với ngươi."
"Từ tướng vào cung không tiện." Ta lắc đầu nói: "Buổi sáng cũng phải gặp người quan trọng."
Sau khi phụ hoàng bệnh nặng, Tiểu Chương thị nắm giữ cung cấm, ban bố chiếu lệnh, chỉ riêng hoàng tử công chúa mới có thể vào cung chăm sóc. Từ Quân Dật không chỉ là thái giám giả mà còn là phò mã, không vào được nội viện. Hắn kéo ta lại, không chút che dấu kể lại từng tai mắt hắn bố trí ở trong cung cho ta nghe, thống lĩnh thị vệ ở cổng Thanh Tiêu, thái giám tổng quản ở cung Chiêu Dương, nữ quan ở cục Thượng Nghi, hắn hoạt động ở cung Đại Minh đã nhiều năm, thế lực đã bám rễ rất sâu.
"Tiểu Nghiên," Từ Quân Dật cầm lấy tay của ta, dặn dò, "Không thể mạo hiểm."
Ta biết hắn lo lắng nhưng vẫn kiên trì nói, "Tiểu Nghiên muốn gặp lại phụ hoàng, cũng có chuyện muốn làm rất lâu."
Ta ngồi xe ngựa rời khỏi phủ công chúa, lúc đi ra ta vén rèm xe lên, nhìn thấy tướng quân cấm quân Kim Ngô Vệ mặc thường phục, gã ta đội nón vành, dưới sự dẫn đường của người hầu, bước nhanh vào thư phòng.
Đường Cao Tông khởi công xây dựng cung Đại Minh, trong đó điện Thái Cực là quan trọng nhất. Vật liệu gỗ sử dụng đều là cổ mộc ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-nguyet/3536916/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.