Sau khi hồi phủ, ta càng nghĩ càng thấy không thích hợp, vọt tới trước mặt Từ Quân Dật đang thay áo giáp, lớn tiếng chỉ trích nói: "Ngươi cố ý, biết rõ ràng ta sẽ không giết ngươi!"
Từ Quân Dật thay đổi thường phục màu đen, chậm rãi nói: "Ta không biết, Tiểu Nghiên nói cho ta biết đi."
"Từ Tướng không chỉ là trượng phu mà còn là người trong lòng của ta," Ta không suy nghĩ nhiều, mở miệng nói, "Ta sẽ không ra tay đâu."
"Thì ra thần là người công chúa yêu." Vừa nói xong, thái giám giả liền nở nụ cười: "Trong lòng thần cũng toàn là công chúa."
Hắn lại nói tiếp những lời khiến ta xấu hổ, ta giận dữ trừng mắt, đấm một cái vào trước ngực hắn, "Từ tướng luôn xem việc trêu chọc ta là trò vui."
"Hầy," Từ Quân Dật thở dài, hơi có vẻ mỏi mệt nói, "Ta ở ngoại viện bày mưu, xử lý một đống chính sự phức tạp, mỗi lần chơi đùa với Ly nô mới có thể thư giãn một lát."
Mỗi ngày hắn chỉ ngủ ba canh giờ, trong tay có chính vụ xử lý không hết, còn phải đề phòng người trong cung và Chương gia, lòng ta mềm nhũn, nhịn không được tựa đầu vào ngực hắn, "Vậy, vậy thỉnh thoảng cứ bắt nạt Tiểu Nghiên đi."
Trên đầu ta truyền đến tiếng cười khắc chế, ta mờ mịt ngẩng đầu, Từ Quân Dật nào còn có vẻ mệt mỏi gì, rõ ràng lại đang gạt ta. Tên này khinh người quá đáng, ta tức giận đến mức cắn một cái lên cằm hắn. Hắn thuận thế đặt ta ở trên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-nguyet/3536803/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.