Hạ Đình Vãn mặc quần áo vào, sau đó mất mấy phút đồng hồ để sửa sang đầu tóc ở toilet, cuối cùng mới ổn hơn một chút.
Khi quay lại căn gác nơi làm sân khấu casting, y phát hiện Lộ Bình đã đi trước, chỉ còn lại Hứa Triết, Hạ Ngôn Tây và Thời Miểu.
“Về rồi à.” Hứa Triết gật nhẹ với y rồi ra hiệu ngồi xuống, sau đó mới nói: “Từ giờ việc chọn diễn viên không liên quan gì đến mọi người nữa, hai vị kia e là tôi không phải lo lắng nhiều. Còn hai vị, tôi sẽ xem video ghi hình thêm mấy lần để cân nhắc thêm, cũng phải giao tiếp với người đầu tư bên kia một chút. Đương nhiên… Cũng cần tâm sự về cảm giác đối diễn với Hạ Ngôn Tây nữa.”
Nói đến đây Hứa Triết liếc nhìn Hạ Ngôn Tây một cái, Hạ Ngôn Tây khẽ gật đầu.
“Nếu không có vấn đề gì nữa thì hôm nay cứ thế đi.” Hứa Triết đứng lên nói: “Đều diễn rất tốt, thật đấy, vượt khỏi dự kiến của tôi.”
Hạ Đình Vãn không nói thêm nhiều, kết quả thế này không ngoài dự liệu. Lộ Bình và Hứa Lạc Phi vốn không phải là đối thủ, nhưng Thời Miểu lại biểu diễn thật sự xuất sắc.
Thật ra có đôi lúc đóng phim là thế, cái gọi là phù hợp chính là để xem lý giải về nhân vật của mình có nhất trí với hiệu quả đạo diễn muốn thể hiện không.
Nếu nội tâm Hứa Triết cho rằng thứ phải có trong cảnh diễn này là bộc phát mạnh mẽ thì sẽ nghiêng về Thời Miểu. Nếu trong lòng Hứa Triết cảnh này là dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-va-sau-ly-hon/1501100/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.