"Em cũng không rõ. Bây giờ em không tưởng tượng được cảnh chúng ta chia tay."
"Vậy thì đừng nghĩ, tốt nhất là đừng nghĩ."
Liên quan đến việc mãi mãi mà họ âm thầm thảo luận, dường như chẳng có kết luận, lại như loáng thoáng có kết cục.
Có lẽ một ngày trong núi, hơn cả một năm nhân gian.
Họ đã trải qua hoảng hốt thuở đầu, bắt đầu tranh thủ thời gian.
Tranh thủ thời gian chẳng qua là cầm điện thoại quay khắp nơi. Anh và Lận Vũ Lạc đã đi hết những ngọn núi, Lận Vũ Lạc nhung nhớ sự nghiệp yoga của mình, mỗi lần đến chỗ xinh đẹp, sẽ phải luyện một lúc, khi tập cô nhờ Cố Tuấn Xuyên quay giúp, rồi gửi cho học viên, sau đó đăng lên mạng. Chẳng những bản thân làm vậy, cô còn bảo những huấn luyện viên khác trong phòng tập cũng như thế. Cô nói với Phương Liễu soạn thảo một bản hợp đồng, liên quan đến việc tài khoản kinh doanh online. Lượt xem, lượt đọc, bình luận, chia sẻ ở tài khoản của mọi người đạt được số lượng bao nhiêu, sẽ nhận được phần thưởng tương đương.
Cố Tuấn Xuyên có thể làm ma trận, cô cũng có thể. Lận Vũ Lạc mò đá qua sông, muốn thử cách mới. Phương Liễu dường như bình tĩnh hơn cô, khuyên cô đứng vững bước chân, đừng hoảng. Lận Vũ Lạc khen lòng dạ của Phương Liễu trước mặt Cố Tuấn Xuyên, Cố Tuấn Xuyên chậc một tiếng, không nhịn nổi bật cười.
Lận Vũ Lạc hỏi anh sao lại cười, anh nói:
"Anh còn bảo nhân viên Lục Dã đừng sợ, anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-song-mua-tanh-gio-lang/3559182/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.