"Anh mơ thấy gì?"
Lận Vũ Lạc hỏi anh.
"Tôi mơ thấy mình phá sản, tán gia bại sản từ trong ra ngoài."
Cố Tuấn Xuyên ngồi dậy thay quần lót, quả thật là mất hết của cải mà, anh cũng không nói dối. Anh tiếp tục bịa chuyện dụ dỗ gặp Lận Vũ Lạc:
"Hai chúng ta gặp nhau đi, tôi sẽ kể em nghe chi tiết quá trình mình phá sản."
Lận Vũ Lạc nào nghe ra ẩn ý của anh, tưởng Cố Tuấn Xuyên mơ thấy phá sản thật, còn an ủi anh:
"Không sao đâu, trên đời có nhiều chuyện không được như ý, ba chìm bảy nổi cũng có thể xem như trải nghiệm, huống hồ chỉ là giấc mơ."
Cố Tuấn Xuyên có khổ mà không thể nói, cơn mơ này đã quấy nhiễu giấc ngủ ngon lành cả đêm của anh, trong lòng bùng lên ngọn lửa lớn thiêu cháy thảo nguyên, chạy bộ cử tạ tắm rửa cũng vô ích. Hôm sau đến trung tâm thương mại Đông An nhìn thấy Lận Vũ Lạc, ánh mắt anh vẫn còn đốm lửa rực cháy, rất dọa người.
Huấn luyện viên Quan Quan không ở đây, Cố Tuấn Xuyên nhất quyết phải tập yoga, không hẹn trước khiến Lận Vũ Lạc trở tay không kịp, đành tự mình lên lớp. Đồ tập yoga mùa hè của cô, giữa quần và áo lộ ra một vùng eo thon thả trắng nõn. Bình thường không có quá nhiều lực sát thương, nhưng Cố Tuấn Xuyên vừa trải qua một đêm giày vò. Ánh mắt thiêu đốt eo cô, Lận Vũ Lạc cúi đầu nhìn theo tầm mắt anh, phát giác không đúng bèn ra tay đánh anh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-song-mua-tanh-gio-lang/3515207/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.