"Ai uống online với em, tôi thiếu bữa rượu đó chắc."
Lận Vũ Lạc nói đùa, theo sau lưng anh, kéo tay áo anh:
"Hay là chúng ta ăn đồ sống ngâm tương lần nữa xem có bị tiêu chảy không?"
Quả thật cô bỗng thấy thèm món đó, đã qua lâu như vậy, cô nghĩ dạ dày mình bây giờ đã có thể thích ứng với đồ sống.
Cố Tuấn Xuyên xem giờ:
"Tan làm đến nhà tôi ăn, gọi Cao Phái Văn nữa."
"Tiện không?"
"Không tiện, em đừng đến."
Vì nhớ nhung đồ sống ngâm tương, xế chiều Lận Vũ Lạc làm việc cực kỳ hiệu quả, năm giờ bốn mươi đã xách ba lô chạy đi, lên xe Cao Phái Văn ở dưới lầu. Cao Phái Văn tò mò sao cô và Cố Tuấn Xuyên bỗng thân thiết trở lại, Lận Vũ Lạc đáp vì họ cùng chăm sóc mèo con.
Lần này đến nhà Cố Tuấn Xuyên không còn cảm giác áp lực nữa, nhưng Lận Vũ Lạc vẫn mua một bó hoa trước khi lên trên để tỏ lòng lịch sự. Vào cửa cô đưa hoa cho Cố Tuấn Xuyên, nghe anh không nhận ý tốt:
"Giả vờ ra vẻ."
Lận Vũ Lạc không đấu võ mồm với anh, vì cô nhìn thấy đồ sống ngâm tương tự nấu đang trên bàn, và ống tay áo xắn lên của Cố Tuấn Xuyên.
"Anh tự làm hả? Chỉ trong buổi chiều? Tôi tưởng anh đặt giao hàng chứ?"
Lận Vũ Lạc hỏi.
"Ăn đi, đừng nói nhảm."
"Tôi được ăn đồ do chính tay Cố Tuấn Xuyên nấu?"
Cao Phái Văn vô cùng ngạc nhiên, chuyện này thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-song-mua-tanh-gio-lang/3496199/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.