Hai chị em này quá là ghê gớm, chị thì lòng dạ cứng rắn, em thì miệng lưỡi ngọt ngào, hai người cộng lại khiến trái tim Cố Tuấn Xuyên bị ném tới ném lui, anh dùng sức nắm chặt vai Lận Vũ Châu:
"Gọi ai là anh rể? Ai là anh rể cậu hả?"
"Anh đấy."
"Ly hôn lâu rồi."
Nhóm người trẻ tuổi không rõ tình hình lúc này đều trợn to mắt, nhất là Sầm Gia Dung, gần như ngừng thở nhìn Cố Tuấn Xuyên. Cô ấy bỗng nhớ lại sự giao lưu giữa Cố Tuấn Xuyên và Lận Vũ Lạc ở lớp cấp cứu, quả thật có chút gì đó.
Cô ấy thấy mình đã nhận ra quá muộn màng.
Cô ấy từng gặp Lận Vũ Lạc vài lần, ở nhà Cố Tuấn Xuyên, nhà hàng, lớp huấn luyện cấp cứu, vậy mà cô ấy chẳng hề nhìn ra mối quan hệ tình cảm càng che càng lộ của họ.
Tô Cảnh Thu ở bên cạnh xem chuyện náo nhiệt, mỉm cười xấu xa, bồi thêm một câu đúng lúc:
"Đã nói đến tết mới về, ai về trước một ngày là chó, là tên khốn, là súc sinh."
"Câm miệng."
Cố Tuấn Xuyên ném đậu phộng qua chỗ anh ta, lại nhìn Lận Vũ Châu:
"Đã ly hôn rồi còn gọi anh là anh rể, anh rể đương nhiệm của cậu có biết không?"
"Anh rể."
Lận Vũ Châu khẽ nói:
"Anh xác định muốn nói chuyện này trước mặt nhiều người như vậy?"
Cố Tuấn Xuyên bị Lận Vũ Châu chọc tức. Anh thật sự không ngờ cậu em trai ưu tú của Lận Vũ Lạc về mặt bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-song-mua-tanh-gio-lang/3464033/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.