Cố Tuấn Xuyên và Tô Cảnh Thu lạnh tê tái ở Mạc Hà. Ban ngày âm hai mươi, ba mươi độ, cảm giác cơ thể sắp làm mới nhiệt độ ở Căn Hà của Cố Tuấn Xuyên. Hai người ra ngoài dạo mười phút, nón và lông mi đều dính vụn tuyết.
"Bắn pháo liên tục của cậu đâu?"
Cố Tuấn Xuyên vừa chạy bước nhỏ vừa hỏi Tô Cảnh Thu:
"Lạnh như vậy, thằng em cũng bị đông mất."
Tô Cảnh Thu vô thức duỗi tay che lại:
"Cậu đừng nói nữa, sao tôi thấy hơi đau nhỉ? Chúng ta mau về khách sạn thôi."
Xoay người chạy bước nhỏ về khách sạn, nhìn du khách ven đường đang hất nước đóng thành băng, không khỏi khâm phục. Một nhóm người trẻ tuổi đang ngồi ở sảnh lớn khách sạn, hôm trước khi vừa xuất phát họ đã chạm mặt nhau, là gặp gỡ lãng mạn mà Tô Cảnh Thu đã nói. Thấy hai người họ vào cửa, nhóm người trẻ tuổi bèn chào hỏi, một cô gái trong đó huých cánh tay vào cô gái khác, có ý rục rịch muốn thử.
"Chắc chắn là chấm cậu rồi."
Tô Cảnh Thu cùng Cố Tuấn Xuyên vào thang máy:
"Hôm qua hỏi tôi hai chúng ta có phải đồng tính hay không, nếu không sao lại đi du lịch với nhau."
"Cậu trả lời thế nào?"
"Tôi nói phải."
Tô Cảnh Thu không phục:
"Lạnh đến vậy, tôi không hơi đâu làm mấy chuyện vô ích kia. Tôi chỉ muốn thằng em của mình toàn thây cùng tôi trở về Bắc Kinh."
Sau khi về phòng hai người chơi game, chửi đồng đội ngu hệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-song-mua-tanh-gio-lang/3457658/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.