Tát một cái rồi cho chút ngọt ngào, người ta luôn vì cái ngọt ngào nhận được mà quên đi cái tát, chẳng hạn như Vu Mộng Sương hiện tại, vui vẻ rời khỏi thư phòng ngay khi nghe tin mình được thăng làm trắc phi. Kết quả đi được nửa đường mới nhớ ra mình còn phải trả cho Thế tử phi một trăm lượng bạc.
Một trăm lượng! Cả hộp trang điểm của nàng cộng lại còn không biết có tới một trăm lượng hay không!
Ngoài việc đau lòng ra, ngẫm nghĩ cũng thấy đó là một chuyện tốt, nếu không phải để an ủi nàng, có lẽ Gia đã không phong nàng làm trắc phi nhanh như vậy, điều này tương đương với việc bỏ ra một trăm lượng để mua một vị trí, trái lại cũng không phải là quá thiệt thòi.
Chỉ là, thật sự muốn đưa tiền cho Thế tử phi sao?
Sau khi Thẩm Mỹ Ảnh thêu xong một con uyên ương, còn không biết Tống Lương Thần đã giúp nàng kiếm được một trăm lượng bạc.
“Uyên ương phải có đôi.” Vạn thị liếc nhìn nàng, kỳ quái nói: “Sao ngươi chỉ thêu một con?”
Mỹ Ảnh mỉm cười: "Đều là một đôi uyên ương thì có gì hay để xem, con này của ta mới là đặc biệt."
“Không được may mắn đó.” Vạn Thị lắc đầu: “Uyên ương ngụ ý phu thê ân ái, của ngươi lại thân đơn bóng chiếc, không phải đang tự nguyền rủa mình sao?”
Vừa nói, vừa cho nàng xem sen tịnh đế trong tay: “Nhìn của ta xem, làm một chiếc túi thơm cho tướng quân như thế này, rất đẹp đúng không?”
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-nha-qua-phu-lam-dao-hoa/3317672/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.