Tống Lương Thần sắc mặt đỏ bừng, rồi lại đen xuống: "Đừng nói nhảm!"
“Ta không có nói nhảm.” Trình Bắc Vọng nheo mắt lại, nhìn hắn nói: “Thế tử phi đã gả cho ngươi rồi, ngươi còn lo nàng có thể đi đâu chứ? Chẳng phải suốt đời nàng đã là người của ngươi rồi sao?”
Mấy người ha hả cười một trận, Tống Lương Thần có chút thất thần, sau đó cụp mắt xuống.
Nếu thật sự là của hắn thì sẽ không phải đi đâu cả, hắn cũng không gặp ác mộng nữa.
Mỹ Ảnh ăn sáng ở sảnh phụ, rồi tiễn ba vị đại Gia ra về.
“Vẫn phải về nhà một chuyến, không thể cứ ăn chực mãi được.” Trình Bắc Vọng mỉm cười chắp tay: “Hai vị dừng bước.”
Diệp Thanh Thành và Liễu Ngạn Viễn cũng nhanh chóng hành lễ.
Tống Lương Thần sắc mặt nghiêm túc đứng ở cửa, Mỹ Ảnh lại híp mắt cười: "Khi rảnh lại đến."
"Nhất định khi rảnh sẽ tới." Diệp Thanh Thành nói: "Thế tử phi đối đãi với mọi người hoà nhã, chúng ta không còn phải lo lắng không thể tụ tập vui vẻ với Thế tử nữa. Tại hạ cũng không mang theo thứ gì trên người, cho nên nhẫn ngọc này trao cho Thế tử phi, xem như quà gặp mặt.”
Nói xong, từ trong tay lấy ra một cặp nhẫn ngọc tinh xảo đưa đến trước mặt Thẩm Mỹ Ảnh.
“Nếu như Diệp nhị công tử đã tặng rồi, tại hạ cũng không muốn keo kiệt.” Liễu Ngạn Viễn cũng tháo ngọc bội trên thắt lưng ra: “Thứ này cũng không phải vật có giá trị gì, vẫn xin Thế tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-nha-qua-phu-lam-dao-hoa/3313177/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.