Nguyệt Nguyệt giơ cao điện thoại lên, ngắm nghía mãibức ảnh trên màn hình rồi ngây người ra cười một mình hồi lâu đầy hưng phấn vìđược tiếp xúc thân mật với thiên thần, cô chợt nghĩ ra, tại sao thiên thần lạiđích thân đến mời Ngụy Nhất tới xem đấu bóng. Vậy là trí tò mò và máu “buôn dưalê” lại nổi lên, cô huých cùi trỏ vào Ngụy Nhất: “Không phải chứ! Hai người cóquan hệ thế nào? Tại sao Tô Thích lại đích thân đến tìm cậu?”.
Ngụy Nhất ngỡ ngàng trả lời: “Không biết”.
Thực ra, câu hỏi này cũng khiến Nguỵ Nhất phải suynghĩ. Hôm qua, cô đã nghĩ cả đêm cũng chẳng ra được chút manh mối nào. NhưngNguyệt Nguyệt cứ bám riết để hỏi cho ra nhẽ, nếu chưa nghe được một câu trả lờirõ ràng, cậu ấy nhất định không chịu buông tha. Vậy là, sau một hồi trầm ngâmsuy nghĩ, Ngụy Nhất buông một câu trả lời: “Liệu có phải gọi tới đến giữ quầnáo hộ anh ấy chăng?”.
Nguyệt Nguyệt vô cùng kinh ngạc, run rẩy lẩm bẩm:“Chắc là thiên thần đã thấu hiểu nổi vất vả của chúng sinh khi theo đuổi thầntượng nên đã ban ơn biến những nguyện vọng của bọn mình thành hiện thực rồisao?”.
Mặc dù tính cách của Nguyệt Nguyệt và Ngụy Nhất rấtkhác nhau nhưng lại có vẻ hợp nhau trong cách giải thích về sự việc này.
Nguyệt Nguyệt vui mừng khôn xiết: “A, nếu quả đúng nhưvậy, lần sau sẽ đến lượt tớ! Nguyện vọng của tớ sẽ trở thành hiện thực! Tớ thậtkhông uổng công khi sống trên đời này, tớ có chết cũng nhắm mắt được rồi!”.
“Nguyện vọng của cậu chẳng phải ban nãy đều đã đượcthực hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/5282/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.