Chất lượng của những bông hoa khô giả làm bằng nylonquả không tồi, nghệ thuật làm hoa cũng vô cùng tinh xảo, nếu nhìn thoáng cònngỡ là hoa thật. Chỉ có điều, màu sắc vàng vàng đỏ đỏ, trông không thật mắtlắm, hơn nữa, người làm hoa giả chắc muốn chúng giống hoa thật một chút nên đãcố gắng làm cho chúng trở nên lỏng lẻo hơn, nếu tay cầm hoa khẽ run rẩy thì cóthể vài cánh hoa sẽ bị rơi xuống đất.
Ngụy Nhất cúi người, chăm chú nhìn những đầu ngónchân, lặng lẽ theo các bạn bước lên sân khấu, sau khi đứng vào vị trí cần tặnghoa, thấy phía trước mũi chân mình là một đôi giày da bóng lộn, sang trọng, côbiết ngay đó là Tô Thích. Đôi tai của Ngụy Nhất lại đỏ ửng lên mà không thểkhống chế được, động tác trở nên gượng gạo, khô cứng, cô thực hiện động tác đưahoa về phía anh. Chỉ cảm thấy một ánh mắt nóng bỏng đang đốt cháy đỉnh đầu mình,cô vẫn không dám ngẩng đầu lên. Ngụy Nhất liếc thấy các bạn bên cạnh đang nóilời cảm ơn có cánh với các vị lãnh đạo mà họ tặng hoa, Ngụy Nhất cũng làm theo,lí nhí thốt lên vài câu: "Cảm ơn anh đã tặng cho trường số tiền lớn nhưvậy, cảm ơn anh đã cống hiến cho Tổ Quốc, cảm ơn anh đã nêu một tấm gương sángcho chúng em ...".
Những lời nói cảm ơn từ đầu lưỡi còn chưa nói ra hếtthì giọng nói dịu dàng ấm áp đầy quen thuộc của Tô Thích đã vang lên:"Ngay cả đầu cũng không chịu ngẩng lên, em học sinh khóa dưới này thậtkhông lịch sự chút nào cả!".
Ngụy Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/2057861/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.