Hôm nay gặp lại Nguyệt Nguyệt, thoạt nhìn, vẻ lanh lợivà trong sáng của cô đâu còn chút nào nữa.
Từ khi chia tay Nguyệt Nguyệt, Vĩ vẫn chưa có buổi tròchuyện chân tình với cô ấy. Lúc đó, hai người dường như đều có linh cảm, khichia tay đều lẳng lặng không tuyên bố với nhau. Trong lòng Vĩ cũng có chút áynáy. Thấy Nguyệt Nguyệt tiều tụy như vậy, anh đoán chắc rằng cũng có liên quanđến mình và thấy không đành lòng. Nhưng tiểu thư Uyển Như, tên gọi thì mềm mạidịu dàng như nước nhưng tính cách lại vô cùng mạnh mẽ, quyết đoán, kiên quyếtkhông cho phép Vĩ ra ngoài một mình cùng Nguyệt Nguyệt.
Vĩ khó xử, dùng ánh mắt cầu cứu Ngụy Nhất.
Ngụy Nhất lúc bấy giờ vừa coi thường vừa oán hận Vĩ,dứt khoát quay mặt đi không thèm để ý tới anh ta.
Nguyệt Nguyệt đã uống quá nhiều rượu, men rượu bây giờmới ngấm, đầu óc quay cuồng choáng váng, thấy Vĩ chần chừ do dự, cô không chờđược nữa, liền tiến tới kéo anh. Cô hoa mắt chóng mặt, đứng một mình cũng khôngvững. Nguyệt Nguyệt bỗng nhiên bổ nhào vào người Vĩ, anh lập tức đưa tay rađón cô theo phản xạ tự nhiên.
Nguyệt Nguyệt ngã vào trong vòng tay mà mình vừa thânquen vừa khát khao mong đợi bây lâu nay, nỗi nhớ nhung trong lòng cuồn cuộntrào dâng, bật khóc nức nở, úp mặt vào lớp áo của Vĩ. Xem ra năm thê bảy thiếp,phúc phận của người khác, người bình thường không thể châp nhận được. Nghĩ tớitrước đây, những vị hoàng đế xưa kia đều thoải mái thảnh thơi yêu chiều banghìn, thậm chí còn nhiều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/2057854/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.