Sở Mộ Nhiễm bay tới trước mặt mình rồi nhìn lại, quả nhiên gặp được Minh Trạm đang bình tĩnh hướng tầm mắt lại đây, trong lòng nửa là kinh ngạc nửa là thẹn thùng —— lấy một kẻ tính tình lãnh đạm như Minh Trạm, hẳn là hai tai không nghe chuyện thiên hạ, dốc lòng tu theo đạo, không có chuyện gì truyền được đến lỗ tai hắn. Có thể khiến cho Minh Trạm chú ý, đủ để thấy năm đó hắn kiêu ngạo ương ngạnh đến tình trạng nào.
Đúng rồi, không lâu trước đây Minh Trạm mới vì hắn và Hoa sư huynh xung đột mà bị thương tay.
Minh Trạm rốt cuộc không dùng bình dược hắn đưa, mà bỏ vào đầu giường. Có khi còn lấy ra nhìn một cái, ngón tay ở trên thân bình sứ bóng loáng xoẹt qua, đầu ngón tay nhiễm ánh nến, nhất thời nhìn không ra đến tột cùng là bình sứ hay là ngón tay hắn cái nào sáng hơn.
Bội kiếm Sở Mộ Nhiễm thuộc tính hàn, hễ bị thương hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ bị khí lạnh vô cùng tận ảnh hưởng, vết thương không thể lành nhanh như với binh khí bình thường. Minh Trạm trước sau chỉ thoa một chút thuốc bột tầm thường cầm máu, chỗ bị thương ở lòng bàn tay dây dưa tới mười ngày mới khỏi hẳn, trong lúc đó lại bị nứt toạc đổ máu mấy lần, đủ loại phương diện tích tụ lại, đủ để thấy Minh Trạm đối với đầu sỏ gây tội là hắn ấn tượng khắc sâu cỡ nào.
Thế mà hắn chỉ ném xuống một lọ thuốc liền nghênh ngang bỏ đi, từ nay về sau còn đem chuyện này quên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-kia-co-mot-doi-ke-thu/54313/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.