Chuông lớn rốt cuộc vang lên tám lần, khóa buổi sáng kết thúc, đệ tử Thiên Môn Sơn sôi nổi đứng dậy từ sân bãi có mặt hình bát phương của Luận Đạo Đài, ngự kiếm bay về nơi tu hành.
Minh Trạm đứng dậy không một tiếng động, đang muốn rời đi, chợt nghe có tiếng bước chân quen thuộc tới gần, ngón tay nắm lại, bước nhanh xoay người.
Sở Mộ Nhiễm quýnh lên, hô: “Minh Trạm!”
Thân thể Minh Trạm tựa hồ chấn động, ngừng lại tại chỗ, đầu ngón tay siết chặt lòng bàn tay khẽ run rẩy.
Có người đi lướt qua hai người, nhìn thấy Sở Mộ Nhiễm cười ha hả rồi kêu lên một câu: “Sở sư huynh!”
Người xuất hiện ngày càng nhiều, hắn vừa muốn tiến lên phía trước vài bước, liền bị đồng môn bước tới đẩy tách ra, tiếng vấn an liên tục vang lên, thân ảnh màu đen bị ngăn cách kia thoáng dừng một chút, đi đến bên vách núi rút ra cổ kiếm ở trên lưng, ngự kiếm mà đi.
Mười hai đỉnh của Thiên Môn, chỗ dung thân cho một người nhiều không kể xiết, khó có thể truy tìm, Sở Mộ Nhiễm đành phải bỏ cuộc.
Thời điểm đêm khuya tĩnh lặng, Sở Mộ Nhiễm cầm một quyển sách cổ mượn từ Thiên Môn Sơn Vạn Quyển Phong —— những ngày gần đây, mỗi ngày hắn đều tìm đọc một ít sách cổ, thử xem có tìm ra nguyên nhân hắn trở về quá khứ trước sau hai lần hay không. Trong hơn nửa tháng hắn đã đọc hơn mười quyển sách, sách ở bàn bên đã chất cao, nhưng vẫn như cũ tra không ra chút manh mối nào.
Hôm nay lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-kia-co-mot-doi-ke-thu/1839800/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.