Thiên băng mặc trên mình chiếc áo khoác đồng phục khuôn mặt khẽ nhăn, nhạt đi trông thấy mọi hoạt động dù là rất nhỏ cũng khiến vết thương trên vai đau nhói, nó xách chiếc cặp đi xuống hầm xe vừa bước xuống sân một bóng đen từ đâu lao tới tiếp đó là một lực khá mạnh ập vào vai trái bị thương. Cắn chặt môi đầy kìm nén nó liếc nhìn hung thủ vừa gây ra hành động ngu ngốc này đó không ai khác chính là Hàn Vũ, anh là như thế có lúc xuất hiện như một hồn ma không tiếng động, còn lại những lần khác đều theo thói quen mà bá vai bá cổ nó không thì cũng vỗ vào lưng hoặc bả vai.
Thấy thiên băng không phản ứng gì Hàn vũ vẫn rất ngây thơ anh kéo mạnh tay để nó đối diện với anh,
“a!” tiếng kêu khẽ của nó khiến Hàn vũ dường như hoảng hốt nhất là khi anh đã nhìn rõ sắc mặt của thiên băng xanh xao và tái nhợt
- em bị làm sao vậy?_anh quan tâm hỏi kèm theo động thái xoay vòng người xem xét
vì sự quan tâm ấy mà thiên băng chấp nhận không so đo tính toán với anh, nó mệt nhọc đáp:
- không sao chỉ là vết thương nhỏ thôi
- em bị thương ở đâu vậy? có phải lúc nãy anh vô tình chạm vào làm em đau không?
nó chỉ vào bả vai chỗ vết thương rồi mở cửa xe ném chiếc cặp vào bên trong, Hàn vũ nhăn nhúm khó chịu
- em định làm gì?
- đi học
- bị như vậy mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-tro-thanh-ac-quy-toi-da-tung-la-thien-than/2867457/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.