- thiên băng dừng lại chúng ta cần nói chuyện
- tôi không có gì để nói với anh
Nó vẫn tiếp tục đi nhanh về phía trước không quan tâm đến sự tồn tại của anh, mặc kệ Hàn vũ í ới đằng sau
- Đó! chính là vì cô luôn như vậy nên tôi mới...!
Bước chân nó đột ngột dừng lại, thiên băng xoay người đối diện với Hàn vũ
- sao?
- là vì trước đây cô lúc nào cũng không coi tôi ra gì, lúc nào cũng khinh thường hở chút là tìm cơ hội làm tôi bẽ mặt trước nhiều người nên tôi mới đùa một chút...
- đùa? Anh cho như thế là đùa sao?
- dù sao tôi tôi cũng đâu làm gì quá đáng,
- anh cho rằng mình đối sử với tôi rất tốt?
- phải... Cơ mà không phải vậy sao?
- không hề anh lúc nào cũng chỉ biết ức hiếp tôi mà thôi
- được tôi sai rồi, xin lỗi! tôi không nên lừa gạt cô như vậy được chưa?
Thiên băng im lặng nhìn nam nhân đẹp trói loá trước mắt nó thấy được sự trân thành không chút dối trá trong ánh mắt anh
- được, nói như vậy cũng là do tôi sai trước... Chúng ta hoà nha!
- được! hoà thì hoà
Nó xoay người tiếp tục đi, Hàn vũ mỉm cười bước theo đi song song bên cạnh thỉnh thoảng lại nhìn trộm cô gái bên cạnh trái tim liền rạo rực loạn nhịp, vừa rồi khi nó giận dỗi bỏ đi đột nhiên anh thấy lòng mình bồn chồn khó chịu vô cùng không kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-tro-thanh-ac-quy-toi-da-tung-la-thien-than/2867423/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.