Thiên băng ôm ly matcha và chiếc hamburger ra ngoài tìm một băng ghế trong góc khuất, nó ngồi xuống phụng phịu:
"mẹ đến thăm mình sao không ở lại chơi một chút đợi mình về chứ"
Nó là đang bất mãn từ khi tỉnh dậy ba mẹ nó không hề đến thăm
dù sao nó cũng là bệnh nhân mà hơn nữa còn bị mất trí nhớ nữa mọi chuyện rất cần đến sự giúp đỡ của họ vậy mà...
Lại nói đến phu nhân An ly và chủ tịch Hàn vương sau khi xác nhận bệnh tình của nó không có gì nghiêm trọng, mặc dầu biết thiên băng bị mất trí nhớ nhưng họ cũng thể làm gì hơn.
Năm xưa từ sau vụ thiên băng bị bắt cóc thiên anh luôn tỏ ra khó chịu với họ, con bé thích độc lập
sau khi thiên băng bị mất tích cả nhà cô chuyển đến vương quốc anh sinh sống để tránh lùm sùm hơn nữa ở bên đó mới chính là "ngôi nhà" chính thức của họ.
Năm thiên anh 14 tuổi cô đã hoàn thành xong khoá huấn luyện sát thủ của ông nội mình(_ lão đại) liền tức tốc bay về việt nam tìm em gái, cô sống một mình trong căn biệt thự to lớn chôn vùi bản thân cùng những kí ức mờ nhạt.
Trong năm, vào những ngày quan trọng đều là ba mẹ cô bay về việt nam, còn cô chưa một lần có ý định đến Anh quốc đoàn tụ cùng họ, sự có mặt của phu nhân An ly và chủ tịch hàn vương luôn là một việc mà thiên anh chán ghét nhất
cô căm ghét khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-tro-thanh-ac-quy-toi-da-tung-la-thien-than/2867392/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.