“Aaaaaaaaa! Anh làm cái gì vậy hả??”
“Bụp, Á!” Mới sáng sớm tiếng hét của thiên băng đã vang vọng khắp đất trời, điều này cũng không thể trách nó
Vừa mở mắt ra đã thấy ngay cái bản mặt của Hàn vũ kề sát ngay mặt mình nó không kiêng nể mà đạp anh rơi xuống đất, lúc này Hàn vũ vẫn còn ngái ngủ tay dụi mắt: “làm gì mà ầm ĩ vậy, mới sáng sớm”
Nó tỏ vẻ không tin vào tai mình, mắt trợn tròn: “còn dám trách? không phải vì anh ngủ bên cạnh em sao?”
Hàn vũ ngơ ngơ: “có sao?”_ sau đó anh nhìn lại chỗ mình đang ngồi
Rồi mới hiểu ra mọi chuyện
Thiên băng cắn răng nghiến lợi cũng vì hôm qua an tâm quá nên mới ngủ say như vậy, ngay cả có người nằm cạnh mình, hơi thở rõ ràng như vậy cũng không phát hiện ra, nó hậm hực:
- Nói! Tại sao lại lên đây ngủ
- ừm! Chắc tại hôm qua đi vệ sinh xong chưa quen với vị trí giường này nên mới ngủ nhầm
- nhầm! chẳng lẽ anh giết người ta xong kêu giết nhầm là cũng xong à?
“Nhầm cái đầu anh, đồ thần kinh” thiên băng vừa mắng vừa dùng gối đập vào người Hàn vũ
“A!” Do cử động mạnh động đến vết thương cho nên nó khẽ kêu một tiếng rồi ôm bả vai chỗ vết thương, Hàn vũ lập tức lo lắng đứng bật dậy chạy đến bên cạnh xem xét:
- nóng gì chứ? Động đến vết thương rồi này
- Anh còn dám nói
- Chẳng qua là nằm cạnh nhau thôi mà anh cũng có ăn mất miếng thịt nào của em đâu
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-tro-thanh-ac-quy-toi-da-tung-la-thien-than-2/1664646/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.