"Đừng vội, ta phải đòi quyền lợi đã chứ."
"Ngươi muốn đòi gì cơ?" Kỳ Từ hỏi.
Biên Trọng Hoa tì tay lên bàn, chống đầu nhìn Kỳ Từ híp mắt cười gian: "Trước câu nói của ngươi hình như thiếu xưng hô thì phải."
Kỳ Từ giả bộ không hiểu: "Xưng hô gì?"
Biên Trọng Hoa nhắc y: "Phu quân."
Kỳ Từ: "Ơi!"
Biên Trọng Hoa: "......."
Biên Trọng Hoa trêu chọc không thành còn bị trêu ngược lại nhưng cũng chẳng ngượng ngùng mà nắm cổ tay Kỳ Từ kéo tới gần mình cười nói: "Đã trả lời thì phải chịu trách nhiệm đến cùng đấy nhé."
Kỳ Từ đang cười trộm vì sự lanh trí của mình, bất ngờ bị Biên Trọng Hoa kéo thì lảo đảo mấy bước nhào tới trước, phải vội vàng chống tay lên bàn mới không đâm sầm vào hắn.
Khoảng cách giữa hai người bỗng nhiên rút ngắn, Kỳ Từ ngượng ngùng muốn lui ra sau, ai ngờ Biên Trọng Hoa nắm cổ tay y không buông.
Kỳ Từ thu lại ý cười, ánh mắt đảo qua gương mặt Biên Trọng Hoa rồi chợt nói khẽ: "Chắc trước kia ta phải thích ngươi lắm."
Biên Trọng Hoa tưởng y muốn đùa mình nên cười hỏi: "Ồ? Sao ngươi biết?"
Kỳ Từ nói: "Vì nhổ vảy rồng đau lắm."
Biên Trọng Hoa sững sờ, lại nghe thấy Kỳ Từ nói tiếp: "Xin lỗi, ta......."
Biên Trọng Hoa buông tay y ra cười nói: "Nói xin lỗi một lần là được rồi, huống hồ ta cũng đâu cần lời xin lỗi của ngươi."
"Không, không phải ta xin lỗi vì trước đây đã rời đi." Kỳ Từ ngắt lời Biên Trọng Hoa, hít sâu một hơi rồi nói tiếp: "Ta xin lỗi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-ngu-vuong-gia-luon-nghe-thay-am-hau-niem-chu-thanh-tam/937541/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.