Ngày hôm sau Quý Tri vẫn giống như mọi ngày, sáng thức dậy, đi đến trường, nghe giảng bài, cuộc sống cậu cứ như những bánh răng khớp nhau xoay vòng lặp đi lặp lại.
Lúc tan học, Quý Tri cố tình tránh đi con hẻm gần nhà vì lo lắng nam sinh thật sự đợi cậu ở đấy, nếu nhìn thấy người kia cậu phải đổi đường khác, Quý Tri vòng qua vài con đường, con đường vắng vẻ, chỉ có ông cụ ngồi trước cửa ngắm trời xanh và một vài cậu bé chơi đùa trong ngõ.
Không có người kia.
Quý Tri âm thầm thở phào nhẹ nhõm, muốn nhanh chóng trở về nhà làm cho xong bài tập sau đó hoàn thành nốt bức tranh, hôm qua bị vướng nam sinh kia nên không có thời gian để vẽ, để người khác chờ lâu thì không tốt lắm, Quý Tri thầm nghĩ.
Khi về đến nhà, bước chân Quý Tri ngừng lại, có cảm giác như lồng ngực đột nhiên bị tảng đá đè lên, hô hấp dừng lại.
Nam sinh ngồi ở trên thềm đá trước cửa nhà, buồn cười nhìn tư thế của Quý Tri.
Quý Tri muốn chạy nhưng nhà cậu lại ở phía sau.
"Lại đây" nam sinh mở miệng, "Không chơi em."
ads
Lời nam sinh nói bây giờ cũng giống như ngày hôm qua, chỉ khác là từ đánh chuyển thành chơi.
Quý Tri mãi không bước được, ngốc nghếch đứng yên, nam sinh không có nhiều kiên nhẫn, đứng dậy kéo cậu đến bên người.
Sức lực nam sinh rất lớn, nắm rồi kéo cánh tay Quý Tri qua, không cho cậu cơ hội đánh trả. Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-mat-troi-lan/2699876/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.