Hình như nam sinh thích việc chặn đầu cậu sau khi tan học, tan học hôm nay cũng thế nhưng lần này không phải là ở trước cửa nhà mà là ở trước cổng trường.
Học sinh rộn ràng nhốn nháo đi ra cổng trường, Quý Tri xen lẫn vào đám học sinh mặc đồng phục trắng xanh, cúi đầu yên lặng đi bên cạnh, vừa đến ngã rẽ thì đụng phải một người, Quý Tri bối rối ngẩng đầu, là người kia.
Lời xin lỗi mắc nghẹn ở cổ họng, Quý Tri nhìn thấy gương mặt nam sinh hình như lại có thêm nhiều vết thương, liệu cứ như vậy gương mặt sẽ trở lại như cũ được sao, Quý Tri tự hỏi, nam sinh dường như không quan tâm đến chuyện này, mặc kệ trên mặt có vết thương vẫn nghênh ngang đi trên đường.
Xung quanh nam sinh còn có vài người đi cùng, cả đám đều quay đầu nhìn Quý Tri, nam sinh mặc một chiếc áo khoác jeans, che kín cả người Quý Tri, nhìn từ sau lưng thì không thấy.
"Anh Trạch, đánh nhau nửa ngày rồi nên tha cho nó đi, thôi nào, chúng ta đừng bắt nạt người yếu." một người nhuộm tóc vàng, cao gần bằng nam sinh nói.
"Câm miệng." nam sinh quát Hoàng Mao, nhìn thấy anh nổi giận, những người khác cũng rút cổ về, không nhìn Quý Tri nữa.
Quý Tri không nghĩ nam sinh này vậy mà lại là thủ lĩnh của đám lưu manh, cậu lại sợ người này thêm một chút nữa, nếu lỡ chọc người này không vui, bản thân có khả năng sẽ chết rất thảm.
Anh Trạch... Anh Trạch...
Quý Tri thầm niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-mat-troi-lan/2699875/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.