Editor: Tịnh
Beta: Vũ Ngư NhiĐại khái là vì Thích Phi Trần chọn đúng chỗ, phá cái động này khá thuận lợi, khoảng một tiếng đã đào ra một con đường thông với phía dưới động. Cái cửa động này ở ngay trên huyệt, cho nên để có đường quay trở lại, Thiên Lang cố ý cầm một sợi dây thật chắc buộc vào cái cây bên cạnh, rồi thả đầu còn lại xuống vào trong hang. Y xoay người lại cầm một sợi dây khác ngắn hơn quấn vào trên thắt lưng Ôn Dục Nhiễm, một đầu khác thì quấn lên thắt lưng mình.
Anh lớn to đầu như thế này rồi, nhưng đây là lần đầu tiên anh cảm giác được bị người khác buộc thắt lưng cho, phảng phất như lập tức trở lại cái thời còn đi nhà trẻ.
“Sau khi xuống đừng tách ra khỏi ta.” Thiên Lang nghiêm túc căn dặn thêm lần nữa.
“Tôi sẽ cố gắng. Nhưng anh đừng nắm tay tôi như thể đi du xuân nhé.” Cái đó mà bị người ta thấy không mất mặt mới lạ.
May là cho dù bị buộc với nhau, nhưng ít nhất Thiên Lang vẫn chừa độ dài dây thừng khoảng 5, 6m. Vì không gian hoạt động trong mộ hẳn là không quá lớn, lúc đi lại cũng không đến nỗi bị ràng buộc.
Đều gì cần dặn cũng nói rồi, mãi cho đến khi Thích Phi Trần nghe đến mất kiên nhẫn, Thiên Lang cuối cùng mới thôi, khom lưng đeo ba lô, kéo sợi dây kia, trượt rất nhanh xuống dưới.
Ôn Dục Nhiễm nhìn thấy trong hang sáng lên ánh sáng đèn pin, quơ quơ xung quanh, tựa hồ là đang xác nhận tình huống xung quanh. Mấy phút sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-co-benh-kieu-sau-co-quy/585143/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.