Editor: Tịnh
Beta: Vũ Ngư NhiNghĩ đến việc không biết tiếp theo Thiên Đồng An sẽ làm ra chuyện quái quỷ gì nữa, hơn nữa sắp tới phải đi cổ mộ một chuyến cũng không biết mất bao lâu. Xin nghỉ mãi cũng kì, Ôn Dục Nhiễm dứt khoát nghỉ luôn công việc bây giờ, dự định chờ giải quyết xong những chuyện rắc rối này rồi trở lại cuộc sống bình thường.
Giống như Thiên Lang nói, vết thương trông thì có vẻ nghiêm trọng thế thôi nhưng chẳng là gì với y cả, cũng không xuất hiện dấu hiệu nhiễm trùng gì. Một vài vết thương không sâu lắm đã khép lại, ngay cả dấu vết cũng không còn.
Mấy cây kim đâm thủng bàn tay kia to hơn loại kim thông thường không ít, cho nên vết thương trên tay khôi phục tương đối chậm, thế nhưng tổng thể mà nói thì cũng đang dần khép lại.
Mà Thích Phi Trần thì lại vô cùng dứt khoát rời khỏi nhà Ôn Dục Nhiễm, theo như hắn nói là: Lo lắng cho bản thân lỡ không nhịn được sẽ chém đôi cẩu nam nam mất.
Tiện thể nói thêm, cho dù tay phải bị thương ảnh hưởng đến hoạt động nhưng cũng không thể ngăn cản Thiên Lang nấu cơm và làm các công việc nhà. Loại tinh thần giống như chiến sĩ thi đua này làm cho Ôn Dục Nhiễm không còn gì để nói, ngăn lại còn bị đè xuống hôn đến choáng váng. Anh cũng khổ tâm lắm chứ.
Đặc biệt là gần đây vết thương của Thiên Lang dần hồi phục, thế cho nên ngày nào cũng ngoắc ngoắc đuôi đòi giữ lời hứa.
“Được rồi được rồi, làm thì làm. Anh không sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-co-benh-kieu-sau-co-quy/585142/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.