*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Editor: Tịnh 
Beta: Vũ Ngư NhiMà người duy nhất nghe lọt những lời này vào trong tai ấy vậy mà lại thảnh thơi nhắm mắt tựa lưng vào ghế ngồi, như là chuẩn bị chợp mắt trong chốc lát. 
“Cho dù hiện tại anh ta rất coi trọng cậu, thế nhưng cậu thật sự có thể yên tâm như vậy sao? Nếu bây giờ cậu nói anh ta cút đi thì e rằng anh ta cũng thật sự sẽ nghe lời. Mắc mớ gì đánh cược an toàn tính mạng mình cho bản mặt anh ta?” 
Ôn Dục Nhiễm vẫn nhắm hai mắt như cũ, hô hấp đều đặn, giống như là đã ngủ. Anh làm bộ không nghe thấy từ chối tiếp tục cuộc nói chuyện. Đồng An cũng hết cách rồi, đành phải tạm thời bỏ qua. 
Anh xem như là nhìn ra rồi, trọng tâm chính là Thiên Lang rất nguy hiểm, rất đáng sợ, rất tàn nhẫn. Còn cụ thể thật giả thế nào, có trời mới biết. Cho nên đối với Ôn Dục Nhiễm mà nói thì chẳng có ý nghĩa gì cả, bởi vì Thiên Lang người này… Nói thế nào, anh ít nhiều cũng có chút trực giác. 
Trực giác mách bảo người này đúng là không giống như những gì biểu hiện. Chẳng hạn như thỉnh thoảng sẽ phun ra một đôi câu khiến người khác lạnh sống lưng nhưng lại giống như đang đùa giỡn. Ít nhất Ôn Dục Nhiễm chưa từng thấy Thiên Lang làm thế bao giờ, đột nhiên cảm giác có chút không ổn. 
Thật giống như từ lúc gặp nhau đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-co-benh-kieu-sau-co-quy/585108/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.