Hai người lên lầu hai, Chung Bùi Viễn dời bàn tay của Lâm Thu Ngôn đặt trên người đi, cũng không quay đầu lại - ở phía trước dẫn đường. Lâm Thu Ngôn bĩu môi hiếm thấy khi phối hợp đi theo sau.
"Lâm thiếu gia, mời." Nam nhân đẩy cửa một gian phòng, đưa tay ra nói.
Lâm Thu Ngôn không biết tại sao trong lòng thì có chút oan ức, có thể là bởi vì thái độ của nam nhân cũng có khả năng là bởi vì những thứ khác, nói chung cậu không dễ chịu.
Chung Bùi Viễn thấy Lâm tiểu thiếu gia tức giận ngồi ở trên giường, liền hướng phía ngoài ngoắc ngoắc tay, gọi hai nam nhân áo đen khỏe mạnh canh giữ ở cửa, sau đó đóng cửa lại.
Thời gian qua đi hơn một tháng hai người mơia lần đầu lại ở cùng một chỗ, bầu không khí không thể nói rõ đến quỷ dị. Cuối cùng vẫn là Chung Bùi Viễn mở miệng trước:
"Lâm thiếu gia, bên ngoài có chút loạn, cậu nên ở trong căn phòng này nghỉ ngơi một chút đi, ngoài cửa có người ở canh gác, sẽ rất an toàn. Chờ sau khi tiệc rượu kết thúc tôi lại phái người lái xe đưa cậu về nhà."
Lâm Thu Ngôn ngồi ở trên giường, trừng trừng nhìn nam nhân tuấn lãng trước mắt, nói:
"Anh quên, tôi say xe."
"......" Chung Bùi Viễn trầm mặc một chút, sau đó hỏi:
"Vậy cậu là làm thế nào đi tới đây được?"
"...... Lâu Cảnh đưa tôi đến."
Kỳ thực từ Lâm công quán đến tiệc rượu cũng không xa, mấy phút đi xe liền đến, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-can-vi-kinh/2037104/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.