Sau đó, Tiếu xác nhận lại thân phận Bùi An thêm một lần nữa.
Bùi An bảy năm trước là do Tiếu cứu, nhìn trúng thân thủ của gã.
Ký ước, để cho gã làm vệ sĩ, đồng thời cho gã ít tiền làm phí chữa bệnh cho mẹ gã.
Điều tra về cuộc đời Bùi An, không có bối cảnh cũng không có kẻ thù, thật hợp lí.
Bởi gã biết bí mật, mặc dù Tiếu vẫn không có cách nào xác định Bùi An có lúc nào phản bội mình hay không như trước, nhưng ít ra, Tiếu cũng không tìm ra lý do để Bùi An phản bội anh.
Tiếu thăng chức cho Bùi An, để gã làm vệ sĩ riêng cho mình.
Kĩ thuật bắn súng của gã tốt, là người tỉ mỉ, cũng rất có năng lực, nói vậy, tốt nhất vẫn là nên để gã ở gần để tiện giám sát.
Huống chi gã đi theo Tiếu đã bảy năm, cũng không phải là hoàn toàn không thể tín nhiệm.
Song, mọi chuyển chuyển biến, là ở một lần tiệc rượu sau một năm.
Tiệc rượu như vậy ở thế giới của bọn hắn cũng không hiếm thấy, vô số người đã ra thấy đây là một nơi rất tốt để giao dịch và hoàn thành trò đùa.
Nơi đó tựa như một căn phòng ma quái trong khu trò chơi, trong bóng tối tràn đầy dối trá và lừa phỉnh, còn có cả sung sướng.
—— mà Tiếu, anh vĩnh viễn là diễn viên.
Lúc trở lại, anh uống rượu say.
Cũng không phải là cái loại say không biết trời chăng gì kia....Trạng thái, chỉ là có chút mê mang, có chút choáng váng.
Anh ngồi trên ban công, mở rộng cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-thanh-va-tinh-yeu/201250/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.