"Em có nghe điều này không? Nếu thấy sao băng thì hãy ước nguyện, có thể thành sự thật đấy!" Lý Thần nói nhỏ với cô
Bắc Từ Hoành liếc mắt qua kéo cô ngồi sát gần mình. Hà Lâm tỏ thái độ nhưng anh không quan tâm, quyết giữ chặt cô bên mình, còn không ngừng trừng mắt liếc cậu ta.
....-
"Mọi người sao băng kìa, là sao băng kìa" Một người la lớn
Tất cả cùng ngước nhìn lên bầu trời đầy ánh sao đang vụt qua. Lóe sáng cả bầu trời, trồng rất đẹp.
Mọi người cùng nhắm mắt cầu nguyện. Hà Lâm cũng vậy cô chắp hai tay lại nhắm mắt lại ước nguyện gì đó.
Bắc Từ Hoành quay sang chăm chú nhìn ngắm cô. Anh mỉm cười .Nếu có thể ước nguyện được thật thì anh cũng muốn thử một lần. Bắc Từ Hoành nhắm mắt ,anh ước.
Muốn được bên cô trọn đời trọn kiếp, nếu có kiếp sau thì càng tốt hơn, anh sẽ đi tìm và tiếp tục bên cạnh cô.
Bắc Từ Hoành mở mắt. Mọi người xung quanh cũng vậy họ vui cười nhìn nhau. Hà Lâm nhìn sang anh rồi quay đầu đi, cô mỉm cười. Không ngờ Bắc Từ Hoành vậy mà cũng ước nguyện. Thật muốn biết anh ấy đã ước gì.
"Em ước gì vậy?" Lý Thần hỏi cô
"Nếu nói ra, sẽ mất linh nghiệm đó, em không nói đâu" Hà Lâm cười cười
Bắc Từ Hoành khó chịu anh đứng dậy rồi kéo lấy cô đứng theo
"Sao băng cũng ngắm, lửa cũng đốt giờ đi về thôi"
Cô vung ra khỏi tay :"Em muốn ở đây, anh thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-yeu-anh-nhat-/3600821/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.