“Gì đây, đây là nơi nào vậy!?”
Hạn Diễm tỉnh lại trên giường, cô ta nhìn ngoa xung quanh nơi này rất lạ. Cô ta bước nhanh xuống giường vội ra mở cửa phòng nhưng nó đã bị khóa, chạy ra cửa ban công cũng chả mở được.
Cạch!
Cửa phòng mở ra. Hà Lâm trên tay cầm tô cháo bước vào.
“Đứa bé vẫn ổn chứ?”
Cô ta đặt tay lên bụng. Làm sao cô lại biết chuyện cô ta đang mang bầu chứ.
“Cô muốn gì?”
“Ăn đi, nếu không đứa bé sẽ đói đó”
“Đồ điên nghĩ tôi sẽ ăn thứ đó sao?”
Hà Lâm không nói gì cô tự bỏ vào miệng mình hai muỗng.
“Cháo này bình thường, yên tâm đi tôi sẽ không ác độc tới nỗi đi hại một thai phụ đâu!”
Xong, cô bước ra ngoài khóa cửa lại.
Hà Lâm liếc nhìn vào căn phòng rồi nhìn hai tên vệ sĩ
“Canh giữ cô ta, tối tôi quay lại”
______
Xuống dưới nhà Bắc Từ Hoành đã đợi sẵn, anh mở cửa xe cho cô bước vào. Rồi mình mới lên.
“Em định sẽ làm gì?”
“Đứa bé là con của Tấn Phong, mang chung dòng máu với anh”
“Ừm”
“Em sẽ không hại nó đâu”
Bắc Từ Hoành lái xe đi lên lại thành phố. Trong lúc dừng đèn đỏ, Hà Lâm nhìn sang bên đường, cô hốt hoảng khi thấy người đó, gương mặt lỗ rõ nét sợ sệt.
Là tên béo đó, một trong năm tên đã cưỡng hiếp cô.
Cả cơ thể cô đột nhiên run lên khi nghĩ về chuyện đó. Bắc Từ Hoành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-yeu-anh-nhat-/3600806/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.