Ngày 16 tháng 2 năm 2021
Tại bệnh viện
"Tại sao con bé lại nghĩ quẩn như vậy...hức...hức"
Một người phụ nữ trung niên đang đứng bên giường bệnh khóc tức tưởi. Vẻ mặt bi ai vô cùng.
Nhìn bà chắc tầm 50 nhưng da vẻ vẫn còn mịn màng đôi chút.
Hà Lâm nhíu mày ngón tay có chút nhút nhích hai mắt cô mờ ảo từ từ mở ra.
Thấy người phụ nữ đang khóc muốn giương tay lên nhưng sức lực không nổi.
Thấy cô đã động đậy người phụ nữ đó vui mừng lập tức đi kêu bác sĩ.
Vài phút sau một bác sĩ hai y tá đã có mặt thăm khám hiện trạng cho cô.
"Con gái bà đã qua tình trạng nguy kịch"
Cô mơ hồ nghe ra được. Nhưng mẹ cô mất từ năm cô lên 7. Thì người trước mặt là ai?
Đột nhiên trong tiềm thức cô gặp được một cô gái mái tóc đen dài mượt gương mặt trắng trẻo xinh đẹp. Nhưng kèm theo đó là những hàng nước mắt.
"Cô là Hà Lâm phải không? Xin chào tôi là Trương Ninh"
"Tôi sẽ nói hết với cô. Mong cô giúp tôi, tôi cho cô cuộc sống mới hãy giúp tôi chăm sóc cho mẹ...đứa con này bất hiếu chỉ mong cô giúp tôi..."
Lúc này cô mới lên tiếng
"Tại sao cô lại quyết định như vậy?"
"Cuộc sống này quá tàn nhẫn. Vốn dĩ tôi là trẻ mồ côi sau khi nhận lại cha mẹ tôi ngỗ nghịch ngang bướng...bị lợi dụng...tôi luôn trách cha mẹ nhưng không biết họ đã làm cho tôi điều gì...tháng sau anh tôi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-yeu-anh-nhat-/3600771/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.