Bạch Thấm vừa tiến vào liền thấy mái tóc của Trình Việt Vũ bị vò thành tổ chim, đã bận bịu thành như vậy rồi hả? 
“Làm sao lại bận bịu đến vậy?” 
“Em đến rồi à. Ừ, từ khi tựu trường liền bắt đầu bận rộn, vốn bận bịu cũng là bình thường, nhưng tôi chưa hề chuẩn bị gì cả, ai......” Vốn đang gõ bàn phím kêu lạch cạch, nghe thấy tiếng của Bạch Thấm, Trình Việt Vũ liền ngẩng đầu lên nhìn cô, sau đó cúi đầu nhìn chằm chằm màn hình vi tính. 
Bạch Thấm nhìn thấy trong mắt anh nổi đầy tơ máu, bèn hỏi: “Anh thức thâu đêm hả?” 
Ngón tay gõ chữ của Trình Việt Vũ hơi khựng lại, cười khổ nói: “Hiện giờ tôi không có thời gian rảnh để làm chuyện khác nữa! Tối hôm qua phải kiểm tra vài thứ đến rất khuya.” Rất rõ ràng là anh ta lại nhớ đến lần nghỉ hè bị Bạch Thấm chế nhạo rồi. 
Đây đâu chỉ là dáng vẻ kiểm tra đến rất khuya chứ. Bạch Thấm không tiếp tục hỏi gì nhiều, ngồi xuồng bàn đối diện anh ta, mở máy vi tính ở trước mặt cô ra: “Bận rộn nữa thì anh vẫn phải chú ý nghỉ ngơi đi! Cần tôi làm những gì vậy?” 
Lúc này Trình Việt Vũ mới nở nụ cười tươi tắn, đáp: “Cám ơn, em mang những tài liệu kia qua đây giúp tôi, tìm những số liệu có liên quan đến nội dung này, rồi sắp xếp lại đi.” Anh ta chỉ chỉ cái thùng giấy lớn đặt trên bàn trống ở sau lưng Bạch Thấm, rồi đưa cho cô một tờ giấy. 
Bạch Thấm nhận lấy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-yeu-an-tu-thien/2792332/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.