"Tại sao? Em còn chưa nói mà anh đã không đồng ý rồi!" Bạch Thấm mất hứng vì mình chưa nói gì thì An Tử Thiên đã trở mặt không đáp ứng mình. Uổng phí sức lực lớn như vậy dụ dỗ anh, vừa làm xiếc vừa bán mình, kết quả anh vừa có lợi đã trở mặt rồi...
"Em không nói thì anh cũng biết rõ em định nói cái gì." Anh không hề nhìn cô, tiếp tục lật một trang sách.
"Vậy anh đáp ứng em đi, anh đồng ý thì sẽ khiến em vui vẻ mà." Bạch Thấm ôm lấy cánh tay An Tử Thiên lắc lắc làm nũng, cố ý để anh không đọc được sách.
"Anh không đồng ý thì em sẽ giận đó." Cô biết An Tử Thiên luôn thích mềm không thích cứng.
"..."
Cho dù bị Bạch Thấm ôm lấy cánh tay lắc lắc làm anh không đọc được sách, anh vẫn giữ nguyên tư thế đọc sách, không hề nhìn cô gái ở bên cạnh.
Thấy An Tử Thiên phớt lờ mình, Bạch Thấm có chút nóng vội, nói: "Thu mua công ty Đông Thành vốn là một chuyện vừa phí sức lại chẳng có kết quả tốt, huống chi người nhà họ Triệu đâu có làm cái gì gây bất lợi cho hành động của An thị, anh cần gì phải nhẫn tâm như vậy!"
"..." An Tử Thiên vẫn kiên trì như cũ.
Bạch Thấm thấy khuôn mặt An Tử Thiên vẫn trầm ngâm, không có biểu cảm gì, rốt cuộc cũng tức giận, dứt khoát thu tay về, ngồi thẳng người lên nói: "Anh vẫn như thế, anh đã nói sẽ nghe theo em hết mà. ddlqđ Bây giờ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-yeu-an-tu-thien/2792299/chuong-17-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.