Edit+Beta: Minh Miu
Trên ban công lầu hai trụ sở huấn luyện, Việt Lăng Thiên cùng Đoàn Quang Vinh đứng ở nơi đó nhìn Hứa Duệ ở dưới lầu cùng đám binh sĩ đang tiến hành chạy mười kilomet.
Binh sĩ có thể ở chỗ này huấn luyện đều là chiến sĩ cơ giáp dự bị, bọn hắn cái đầu cao lớn cơ bắp rắn chắc, ở bên trong thâm sơn mặc dù là mùa thu, bọn họ đều mặc áo ba lỗ nhưng đằng sau lưng mồ hôi tuôn như mưa nguyên do bởi vì luyện tập thể năng.
Cùng đám binh sĩ cường tráng này so sánh, Hứa Duệ thật giống như con gà yếu. Kì thật Hứa Duệ không tính là thấp, cũng gần 1m8. Nhưng cậu gầy, lớn lên tứ chi lại thon dài, lại không có cơ bắp, quả thật là thân thể mềm nhuyễn dễ dàng đẩy ngã.
Việt Lăng Thiên híp mắt nhìn Hứa Duệ chạy đằng sau đội ngũ, y phục trên người cậu sớm đã ướt đẫm mồ hôi dính vào trên người, mồ hôi không ngừng theo gương mặt từng giọt rơi xuống cằm…
Hứa Duệ tim đập như sấm, phổi cũng sắp nổ tung, cậu cũng chẳng nhớ mình chạy bao nhiêu vòng, nhưng cậu biết rõ Việt Lăng Thiên đang nhìn mình. Cậu cắn chặt bờ môi, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng nhìn chằm chằm vào tấm lưng đám binh sĩ chạy phía trước làm mục tiêu, bước chân đã có chút lảo đảo, kì thật vào lúc cậu chạy vòng thứ hai thân thể cũng đã có chút lay động, có thể kiên trì đến bây giờ toàn bộ đều nhờ vào lòng kiên trì của cậu. Cậu không thể làm cho Việt Lăng Thiên thất vọng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-vi-lai-chi-quan-tau/1517434/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.