Bạn học ban A tỏ vẻ, mỗi sáng được nhìn thấy thầy Thủy Sam đều cảm thấy cuộc sống tươi đẹp hơn rất nhiều. Nhất là hôm nay, Khấu Thu với một tạo hình hoàn toàn mới tiến tới, càng cần có cái đẹp đến rửa sạch tâm linh bị đánh bể.
Thủy Sam dưới ánh mắt của vạn dân mong chờ, kinh diễm tiến vào. Mái tóc vàng óng ả, vẫn như trước đẹp không thể tả xiết.
Hắn mở sách giáo khoa ra: “Chúng ta học bài tiếp theo…” Giọng nghẹn lại, con ngươi xanh biếc dừng lại ở vật thể màu trắng không rõ.
“Ai nuôi xác ướp?”
Trong một mảnh trầm mặc, rốt cục có học sinh nhịn không được hồi đáp: “Thưa thầy, cái kia là Khấu Thu.”
Thủy Sam nhẹ nhàng nhíu mày: “Sao em lại thế này?”
Khấu Thu: “Vì không để trời – trăng – sao ảm đạm.”
Xinh đẹp của hắn làm cho ánh sáng chúng nó mờ đi.
Lý do mặt dày như này mà Thủy Sam lại tin tưởng, tiếp tục giảng bài.
Học sinh ban A: Cứ mặc kệ một xác ướp ở trong lớp học thật sự ổn sao?
Lúc Lận An Hòa nhận được tin tức còn có chút kinh ngạc. Dù sao từ nhỏ đến lớn, hắn không hề thích cùng người thâm giao, người bên ngoài cũng sợ hắn ba phần. Không phải đại sự liên quan đến sinh tử thì không đến trêu chọc. Hôm nay thậm chí có người chủ động đến tìm hắn.
Lận An Hòa bấm vào hình ảnh. Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy chính là một cái bánh chưng màu trắng, chỉ lộ ra một đôi mắt tràn đầy sức sống — là Khấu Thu. Chỉ cần liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-vao-hao-mon-he-thong-thay-doi-khi-chat/532106/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.