Lận An Hòa (?)
Nghĩ giải lao tiết thứ hai, Khấu Quý Dược hẳn cũng về rồi. Về phần kết quả gặp mặt với Thủy Sam như thế nào. Hắn phải chờ đến tối về mới có thể biết được.
Nghĩ đến đây, Khấu Thu nhẹ nhàng ma xát các đầu ngón tay. Thủy Sam… chắc là đáng tin đi.
Bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nói ngắt ngang suy nghĩ của hắn: “Cậu có nghe nói gì không?”
“Cái gì?” Khấu Thu nghiêng đầu, thấy vẻ mặt Cơ Chi có chút bất an khó hiểu.
“Mấy ngày nay, tất cả mọi người đều đồn… vị kia… sắp trở về rồi.”
Khấu Thu ngẫm lại một chút. Mấy ngày này quả thật không thấy người trong lớp bàn tán chuyện Cẩu Chỉ Xảo nữa. Mà ngay cả đi trong sân trường cũng không có nhìn thấy học sinh nào nói về cái chết của Cẩu Chỉ Xảo. Ngược lại lại không ít người tụ năm tụ ba, không biết là đang nói cái gì.
Nghĩ đến giọng điệu hồi nãy của Cơ Chi tràn ngập kính sợ cùng bất an. Có thể làm hắn dùng thái độ này để nói, người kia chắc chắn thân phận không đơn giản.
“Cậu nói ai?”
Cơ Chi do dự một chút, mới nói: “Lận gia, Lận An Hòa.”
Hắn thấy Khấu Thu không có phản ứng gì. Nghĩ đến Khấu Thu mới được đón về không lâu, không biết cũng là chuyện bình thường: “Bác Khấu có lẽ chưa kịp nói gì về anh ta cho cậu biết.”
Khấu Quý Dược đúng là chưa từng nói đến người này. Nhưng không phải Khấu Thu hoàn toàn không biết gì về Lận An Hòa. Đời trước, Khấu Nguyên cùng Khấu Manh Trân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-vao-hao-mon-he-thong-thay-doi-khi-chat/532007/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.