Ngón tay thon dài trắng nõn gõ lên cánh cửa màu nâu.
“Mời vào.” Bên trong truyền đến một tiếng nữ nhân nghiêm túc nặng nề.
Mái tóc màu vàng kim lướt qua cần cổ trắng nõn, mềm mại mà khoát lên bả vai. Trần Vân vừa ngẩng đầu liền thấy một dung nhan đẹp như yêu nghiệt, nhất thời thất thần. Song cô nhanh chóng tỉnh lại: “Có chuyện gì sao?”
Thủy Sam cười cười, tựa như đóa hồng đẹp nhất thế gian: “Tôi nghe nói ngày mai cô sẽ gặp phụ huynh Khấu Thu.”
Trần Vân gật đầu, nhớ tới Khấu Thu, có chút đau đầu than: “Trốn học, nghỉ học không phép, còn không chỉ một lần.”
“Không thì ngày mai tôi thay cô gặp cha cậu ta đi.”
Trần Vân nhíu mày, không hiểu ý hắn lắm: “Chuyện này nên để giáo viên chủ nhiệm lớp tự thân vận động thì tốt hơn.”
Thủy Sam lắc đầu: “Chỉ sợ cô không có thời gian kia.” Nói xong cầm một tập tài liệu để trước mặt cô: “Vừa rồi hiệu trưởng kêu tôi đưa cho cô.”
Trần Vân cúi đầu quét mắt nhìn tài liệu. Trên mặt tràn đầy vui vẻ, nói: “Giải thưởng giáo viên ưu tú?”
Học viện Egger hàng năm đều tuyển ra mười giáo viên ưu tú nhất. Cùng với vinh dự còn có tiền thưởng mười vạn tệ.
Thủy Sam nói: “Chúc mừng cô.”
Tiêu chí để tuyển chọn ra giáo viên ưu tú rất khắc khe. Ánh mắt Trần Vân nhìn Thủy Sam mang theo vài phần ngại ngùng: “Ngày mai phiền anh vậy.”
Thủy Sam ôn hòa cười nói: “Có gì đâu.”
…
Hôm nay Khấu Thu ra ngoài rất sớm. Đang mặc áo khoác, Khấu Bân Úc thấy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-vao-hao-mon-he-thong-thay-doi-khi-chat/266108/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.