Điện thoại trên tay buông rơi. Tờ A4 cuộn tròn vò nát. Ánh mắt Dĩ Phong lạnh lẽo hướng vào nhà. Quai hàm bạnh ra. Anh ta muốn bóp chết ả nhân tình trong một giây.
Tuy nhiên, bước chân vừa đến cửa, anh ta chợt dừng lại đổi hướng đi ngược ra garage.
Xe chạy một đoạn, anh ta vào một quán mua một chai Bàu Đá.
Một ngụm lớn. Rồi hai, ba ngụm. Vị cay và nóng từ cổ lan nhanh đến những nơi mà rượu trôi qua. Bụng đang đói uống vô càng cồn cào, khó chịu. Nhưng cái khó chịu của rượu không bằng cơn tức đang trào dâng trong lòng Thẩm Dĩ Phong.
Tống ả đàn bà hư đó ra khỏi nhà anh ta như quăng một con nhái, dễ dàng như trở bàn tay. Điều làm anh ta vướng mắc bây giờ là: Dường như Hoàng Diệp biết khá rõ về mọi chuyện!
Anh ta có cảm giác, cuộc hôn nhân này như một trò chơi. Đi đến đâu? Diễn biến như thế nào? Và kết thúc tại đâu Hoàng Diệp là người nắm rõ.
Anh ta muốn biết vì sao?
Nửa chai rượu, khí thế đã có. Anh ta chạy thẳng xe đi tìm Hoàng Diệp.
Cổng nhà khóa kĩ. Sau khi gọi đi năm cuộc bất thành, anh ta bắt đầu đập cổng, gọi người: “Hoàng Diệp, em mau mở cửa! Hoàng Diệp!”
Cô đang tạm thời ở trọ nhà một người quen chờ quyết định thuyên chuyển công tác. Nửa đêm nghe tiếng la hét đòi người của Thẩm Dĩ Phong, cô giật mình choàng tỉnh.
Biết anh ta lại điên lên vì điều gì? Cô không dám mạo hiểm tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-tra-nam/3572318/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.