Hoàng Diệp dứt lời hất mạnh tay. Bà ta ngã ngồi luôn dưới sân. Vẻ mặt hoang man nhìn con trai.
Ả đàn bà tâm cơ thấy vậy liền chạy lại ôm lấy phao cứu sinh, đổ dầu vào lửa hòng lấp liếm thông tin cô vừa đưa ra: "Cô ta ghen ăn tức ở đó mẹ! Thấy con mang thai con anh Phong sợ con chiếm mất vị trí bà Thẩm nên đặt điều.
Mẹ đừng mắc bẫy mà tuyệt tử tuyệt tôn nha mẹ!"
Cô ta chửi khéo bà già hám cháu đến mù mắt như vậy. Nhưng bà mẹ chồng cô lại thấy đúng. Bà ta phủi mông đứng dậy, chỉ tay ra lệnh cho con trai: "Mau tổng khứ nó đi cho mẹ! Từ hôm nay, Mai mới là con dâu của mẹ! Nếu con không chấp thuận thì mẹ chớt trước mặt con."
Gì nè trời!
Họa từ ngoài giáng vô còn mong chống đỡ. Chứ họa từ bên trong bùng lên như thế này, anh ta biết giải làm sao đây? Anh ta khổ quá mà! Tề gia không ổn sẽ vỡ mộng bình thiên hạ!
Rốt cuộc là do đâu? @
Anh ta vò đầu bứt tai.
Đúng là ba con rôbôt lập trình bị lỗi thiếu mất trái tim. Hoàng Diệp thấy hết muốn nhìn thêm một giây nào. Cô cười khẩy kéo chiếc vali thẳng lưng bước đi.
Cô phải đi thôi. Bởi một lẽ đơn giản: Cô là con người không thể sống chung với một lũ rôbôt khuyết tim!
Lẽ ra, lão chồng nên cảm ơn cô vì cô đã hành xử rất có văn hóa. Nhưng lão lại cố chấp tham lam, vừa muốn vợ lớn vừa muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-tra-nam/3572304/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.