“Phương Cảnh Đình, thả em xuống ngay. Đây là lần cuối cùng em cảnh cáo anh đó, có nghe không hả?”
Tất nhiên là anh không nghe, nên bây giờ cô mới bị ném lên giường một cách hiên ngang. Thậm chí, người đàn ông ấy còn nhanh nhẹn cởi áo ngay trước sự ngỡ ngàng của Ân Mặc Dao.
“Đình à, anh…anh đừng có manh động nha. Dù gì cũng đang là ban ngày ban mặt, chiều nay em còn phải tới công ty làm việc nên không thể mang cái cổ đầy dấu hôn do anh bạn tặng đến đó được, mọi người mà nhìn thấy sẽ bàn tán linh tinh.”
“Làm vợ của lãnh đạo, không cần phải đi làm đều đặn.” Phương Cảnh Đình cười ma mị.
“Nhưng em muốn đi làm. Anh…anh đừng có tới đây! A khoan đã…” Ân Mặc Dao hoảng hồn hét lên khi thấy người đàn ông ấy đã bắt đầu cởi tới khóa quần.
“Thật sự không thể đợi đến tối sao?”
“Trừ khi em có cách khiến vật nam tính của anh hạ xuống.”
“Trời ạ, vậy có thay đổi gì đâu.” Cô dở khóc dở cười, túm chăn trùm kín cơ thể.
“Sớm muộn gì cũng phải tới giây phút này, thôi thì trưa một cử, tối về làm tiếp cử thứ hai. Anh chia ra như vậy là quá nhẹ nhàng cho em rồi.”
Nói xong, chiếc quần âu trên người anh cũng đã hạ xuống. Giờ thứ xù xì to lớn kia chỉ còn cách một lớp nội y nữa thôi là sẽ xuất đầu lộ diện.
Ân Mặc Dao khẽ nuốt nước bọt khi chứng kiến thân hình lịch lãm, săn chắc, múi nào ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-duoc-chong-dung-tung/3459650/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.