Dạ Quân Ly ôm Thủy Tiên Nhi ngủ đến gần sáng thì bị tiếng ồn bên ngoài quấy rầy đến mất ngủ.
Thấy Thủy Tiên Nhi trong ngực ngọ nguậy nhíu mày muốn tỉnh thì hắn bộc phát rồi. "Ầm" một chưởng đánh ra ngoài chẳng cần quan tâm ai chết ai sống, hừ, làm phiền bảo bối hắn ngủ, muốn chết.
Lạc Phi cùng Lâm Khải bên ngoài đang đau đầu với nhóm người vừa tới thì bị một chưởng này làm hết hồn "má ơi, cũng may né kịp, nếu không chắc chắn như tảng đá kia rồi". Tảng đá bị một chưởng của hắn đánh vào vỡ vụn thành một đống bụi khiến những người ở ngoài tái mặt kinh sợ.
Lạc Phi, Lâm Khải thầm than trong lòng không thôi "đại gia ngài có tức giận cũng không nên đem luôn thuộc hạ trung thành ra định giết chứ?"
Lạc Phi hắng giọng ho khan khiến đám người hoàn hồn từ cơn khiếp sợ, rồi nói:
- Ta đã nói, các vị có chuyện thì đi nơi khác nói, không nên làm phiền giấc ngủ của chủ nhân và phu nhân nhà ta. Bây giờ các vị hiểu rồi chứ?
Nghe vậy đám người do dự nhìn hai người, Lâm Khải bất đắc dĩ đành đi theo nghe bọn họ nói, biết sao được, bây giờ đang ở nhân giới nha, bọn hắn không thể làm loạn, nếu bây giờ còn ở ma giới thì đám người này chết chắc.
Lâm Khải đi theo đám người đến nơi khác cách đó không xa, hắn tất nhiên phát hiện trong đám người có ánh mắt sáng rực như tìm thấy bảo vật nhìn chằm chằm vào ngôi nhà của Dạ Quân Ly không thôi. "Lão già này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-ve-thien-de-ma-phi/71643/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.