Chạng vạng tối, Tiêu Vũ Hiết tiến vào không gian dị độ, lúc này thôn sa mạc đã gần đến đã gần đến hoàng hôn. Mặt trời ở phía Tây roi xuống từng chùm sáng trên thôn xóm cát vàng trải rộng, giống như những điểm sáng, kéo những ngôi nhà trong thôn xuống những bóng đen thật dài.
Phóng mắt nhìn lại, đầy đất cát vàng, chỉ có màu xanh sẫm lẻ tẻ cuối chân trời giống như những con côn trùng bò trên bức tranh, gió thổi qua, cát mịn nhảy múa theo gió, rơi trên mặt đất, như mưa thu rơi trên lá rụng, rào rào rào rào.
Bên ngoài rất yên ắng, trong thôn xóm lại ồn ào tiếng người. Khi còn chưa tắt nắng thì đó là lúc mọi người ồ ạt ra sức. Lúc này không nóng bỏng như ban ngày, cũng không tối đen như ban đêm bởi có ánh đèn mông lung chiếu sáng. Trong trò chơi không có điện, tất nhiên cũng không có đèn điện.
Tiêu Vũ Hiết nắm áo choàng thật chặt, ba chữ "thôn Sa mạc" rất to và mấy chữ nhỏ "Số 219" được gắn trên biển hiệu, còn chưa vào trong thôn đã nghe được tiếng ồn ào truyền ra ngoài. Vô số tiếng người nói chuyện hòa vào nhau như một dòng lũ lớn, phảng phất như có một đàn ong lớn vo ve bên tai, càng ngày càng gần.
Những người trên đường đang lẻ tẻ đi đến gần hiệp hội mạo hiểm giả, bọn họ mặc những bộ trang phục khác nhau. Bạch quang hiện lên, có một người đi ra từ chỗ đó, bạch quang lóe sáng toàn bộ đường lớn, như là kim cương lóe lên những góc cạnh khác biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-choi-tan-the/1248914/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.