" Cốc cốc " ai đó đang gõ cửa phòng Lam Ý
" Ai vậy? " Lam Ý lười biếng nằm dài lên giường
" Tôi là quản gia đây, phu nhân kêu tiểu thư xuống ăn cơm " đó là giọng của bà quản gia
" Được, dì nói với mẹ tôi thay đồ rồi xuống liền "
" Được " bà quản gia nói rồi đi xuống lầu
Trong phòng bếp
" Phu nhân, tiểu thư nói là thay đồ rồi sẽ xuống liền " bà quản gia thuật lại y như lời Lam Ý nói
" Được rồi, khi nãy tôi có thầm ít đồ bổ dì múc rồi đem ra đây dùm tôi nha " Nhan Văn Hương nói
" Để tôi đi lấy " bà quản gia nói rồi đi vào bếp
5 phút sau Lam Ý đi xuống trên người mặc bộ đồ ở nhà khá thoải mái:
" Con xuống rồi đó hả, mau mau lại đây ăn cơm với mẹ " Nhan Văn Hương thấy Lam Ý vừa xuống thì vui vẻ tươi cười
" Dạ mẹ " Lam Ý cũng nghe lời kéo ghế ngồi xuống
Rồi Nhan Văn Hương đẩy qua chỗ Lam Ý một thố canh toàn là đổ bổ:
" Cái này là mẹ hầm riêng cho con, con gáng ăn nhiều vào " Nhan Văn Hương thấy Lam Ý hơi ốm yếu nên hầm cho cô tẩm bổ
" Con lại làm phiền mẹ rồi " Lam Ý cảm động vì trước giờ chưa ai đối xử tốt với cô như vậy
" Phiền gì chứ, con đã kêu ta một tiếng mẹ thì người mẹ này phải chăm sóc cho con thật tốt mới đúng " Nhan Văn Hương hiểu được cảm giác của Lam Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tong-tai-chuoc-lai-loi-lam/270752/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.