Ngón tay thon dài của anh cầm ly thủy tinh trong suốt. Lúc anh ngửa đầu uống hai ngụm rượu, trong màn hình chỉ còn lại hầu kết của anh.
Ừng ực, ừng ực, hầu kết chuyển động lên xuống. Ôn Kiều cảm thấy mặt có hơi nóng.
Người đàn ông nhẹ nhàng đặt ly trong tay xuống, môi mỏng còn vương chút hơi rượu.
“Kỳ lạ thế nào?”
“Anh ta đứng trong hành lanh nói ‘Phó Nam Lễ chưa chết’. Lúc đó em còn muốn nghe kỹ, nhưng anh ta đã quay người rồi. Em sợ bị anh ta phát hiện nên chuồn mất.”
Phó Nam Lễ nhíu mày, dường như đang phân tích những lời này của cô.
“A đúng rồi, mặt trong cánh tay phải của anh ta có xăm chữ. Chiều dài khoảng 4 -5 chữ, không nhìn rõ chữ gì. Anh có quen người như vậy không?”
Phó Nam Lễ cụp mắt, nhíu mày.
Ôn Kiều nghĩ. Đúng là cô hỏi nhiều. Anh đã mất ký ức, nào còn nhớ điều này.
“Dù thế nào đi nữa, anh nhất định phải cẩn thận. Sau này đi đâu cũng phải mang vệ sĩ theo.”
Ngoài cửa vang lên âm thanh đánh đánh giết giết…
“Thu bo rồi, chạy mau, yểm trợ tao, tao sẽ xông đi lên giết người. Tầng hai chắc chắn có hai người, cứ bừa đi.”
“Được, anh Trì, em ném mìn bên ngoài, anh vào trong.”
“Ôi trời… Con mẹ nó, ném đâu thế? Mày muốn nổ chết tao phải không?”
“Em sai rồi anh Trì, cái này để cứu anh, anh đừng di chuyển bừa.”
“Mau mau mau, tao nghe thấy bước chân rồi, đừng cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-toi-nhat-duoc-chang-co-truong/3475620/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.