“Phó Nam Lễ chưa chết.” Khi nói ra câu này, dường như người đàn ông đấy có vẻ nuối tiếc.
Nét mặt Ôn Kiều trở nên nghiêm túc, chẳng lẽ Phó Nam Lễ gặp tai nạn xe không phải là tai nạn bất ngờ?
Cũng đúng thôi, nhà họ Phó quyền quý sang giàu. Đêm qua Lục Du Du chat video với cô còn gào lên: “Gia sản nhà đấy có giá trị hàng trăm tỷ, sau này cậu chính là quý bà trăm tỷ đó. Kiều Kiều của tớ ơi, bố đây cũng muốn phất lên như diều gặp gió với cậu.”
Ngoài ra nghe nói tuy Phó Nam Lễ là người thừa kế của nhà họ Phó, nhưng các nhánh nhà đấy lại đông đảo anh em, quan hệ phức tạp. Miếng bánh ngọt trời giáng thế này, hẳn là ai cũng muốn chia.
Di động rung lên, là luật sư được thuê riêng cho cô, với lại cũng là luật sư dưới quyền nhà họ Lục - Lưu Hướng Ba gọi đến.
“Cô Ôn, đã có giấy gọi của tòa án, xin hỏi là cô định gửi đến nơi nào.”
“Giúp tôi gửi đến số nhà 4333 trên đường Hoài Hải, người nhận là ông Ôn Kiến Dân. Nhờ anh dặn anh chàng gửi giấy gọi cố ý nhấn mạnh trước mặt ông ta rằng, đây là giấy gọi ông ta lên tòa, con gái của ông ta thúc giục đòi tiền nuôi dưỡng, nói sao cho to lên, tốt nhất là thừa dịp sáng sớm, trong giờ cao điểm đi làm mà gửi đến tận nơi.”
“Tôi sẽ làm theo yêu cầu của cô.”
Ôn Kiều sảng khoái cúp điện thoại.
Ra khỏi khu nội trú, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-toi-nhat-duoc-chang-co-truong/3475619/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.