“Làm lại đi, em làm nghiêm túc giúp chị.”
Ôn Trì không tình nguyện: “Em không phải người giỏi việc học. Chị ép em học thế này là lãng phí thời gian, em đã nói rõ với nhóm người Hạ Bách rồi, kết thúc chương trình giáo dục bắt buộc chín năm thì em sẽ đi kiếm tiền.”
“Em dựa vào gì để kiếm tiền?”
Ôn Trì liền nghiêm túc: “Tham gia câu lạc bộ, trở thành tuyển thủ đấu game chuyên nghiệp, chị biết Đinh Hải không, chú của cậu ấy đã mở câu lạc bộ, chiến đội của bọn họ đã nằm trong top ba thế giới, chỉ là bây giờ nó đang hơi sa sút mà thôi. Bọn em dự định sẽ vào đội, giúp câu lạc bộ của chú cậu ấy lấy lại vinh quang.”
Khi người trẻ nói đến ước mơ của chính mình thì hai mắt đều bừng sáng.
Điều này khiến Ôn Kiều phải suy nghĩ kỹ lại về Ôn Trì, kiếp trước vì cậu sống chết không chịu đi học cấp ba, làm mẹ đau lòng nên mối quan hệ giữa gia đình rất cứng nhắc, cuối cùng thậm chí còn bỏ nhà ra đi và không liên lạc nữa.
Bây giờ xem ra, nếu như cậu thật sự không có hứng thú học tập thì có lẽ con đường game thủ cũng không phải là không thể phát triển.
Mọi con đường đều dẫn đến La Mã.
“Em đang chơi PUBG phải không?”
“Ừ.”
“Trình độ cao không?”
“Bình thường đều là cấp độ master, giết mười người, ăn gà đều đều.”
Tô Vận cau mày: “Học hành vẫn là quan trọng, đứa trẻ này, không được suốt ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-toi-nhat-duoc-chang-co-truong/3475616/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.